Người làm thơ sáu tám mà giấu chữ nghề, mà chỉ lầm thầm qua lại với chữ tình, thì nhà thơ ấy có thể khiến người đọc cảm động. Cũng chỉ biết “lấy tình diễn tình” thế thôi, không bình chẳng luận gì cho thêm buồn.
vũ trụ chạm vũ trụ/ em chạm anh/ khát vọng nguyên sơ trỗi dậy cuốn trôi đền thờ/ thành phố không mang trong mình những nguyên lý/ anh không mang trong mình những thành kiến ngàn năm
Đi dưới vòm cây lá xanh thanh âm gió rụng trắng đỉnh đầu/ Hôm nay vẫn là mùa hạ với sắc màu tự nó sẽ biến hình/ Mùa bão rớt không hẹn điều gì với những con mắt trần gian/ Mây ngàn bay lang thang nay trở về ngưng tụ
Ta lặng lẽ chôn sâu/ tên mình cùng mây gió/ những tiếng đời than thở/ dại ngây một bước chiều//Ta đi vào quên lãng/ xin yên vui phận người/ bàn tay nào vuốt mặt/ khép một đời rong chơi.
Bỗng dưng chiều nay, tất cả ùa về. Đầy ắp ứ, như thể có ai đó đã thu gọn mọi thứ vào một cái bao tải to tướng, buộc chặt nút lại. Và nay, đem mở òa ra trước tôi. Đầy đủ nguyên vẹn.
Rừng Mường Phăng đã xanh tự bao mùa// Công sự lán hầm bếp Hoàng Cầm lưu dấu/ Lán cỏ đơn sơ bao năm trận mạc// Trằn trọc đêm đêm kéo pháo vào lại kéo pháo ra/ Để đánh chắc thắng chắc một Điện Biên chấn động địa cầu/ 70 năm Người có về vui ngày hội hoa ban.
Một nong tằm kén mấy nong tơ/ Mà làn quan họ chảy lơ thơ/ Lở bồi trời nước vời kín bãi/ Em vịn nghiêng ngày tháng trông chờ// Mùa dâu xanh tà áo em bay/ Tóc trần em giăng rối heo may/ Cầu giải yếm bắc hồng đám cưới/ Bến bờ anh vướng víu hương say
Em đã để quên nụ hôn ở đầu ngọn gió/ Anh ơi nhặt gió dùm em/ Đem nụ hôn về cất trong túi áo/ Lâu lâu mở túi ra xem/ Nụ hôn cười ngất ngưỡng/ Tình nghiêng!
Cây rừng đã che phủ hết các cao điểm xưa/ Nhưng linh khí người xưa còn mãi/ Gió sớm thổi mát từng ngôi mộ/ Giặc tan cao nguyên lại thanh bình// Sự thanh bình đời anh không đến được/ Nhưng thanh bình đến với Tổ Quốc anh/ Tuổi xuân anh không trọn/ Nhưng quê nhà trọn vẹn mùa xuân// Đá đứng đá ngồi/ Đá ấm bên anh/ Sống bám đá chết anh thành đá/ Đá cho anh tiếp tục cuộc đời.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.