• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Thi hữu

Thi hữu


THƠ CHẾ DIỄM TRÂM - NỤ CƯỜI BUỒN MAN ĐIỆU GỬI THINH KHÔNG
THƠ SONG NGỮ VIỆT - ANH CỦA BRUCE WEIGL: KHÚC HÁT BOM NAPALM
CHÙM THƠ LÂU VĂN MUA - CỦ KHOAI, BẺ ĐÔI CÙNG ẤM
THƠ CHẾ DIỄM TRÂM - NỤ CƯỜI BUỒN MAN ĐIỆU GỬI THINH KHÔNG

Tháp Bạc chiều vàng gợi nhắc nàng Huyền Trân/ Chuyện quân vương Chế Mân đắng lệ/ Lòng nức nở sầu tư châu Ô, châu Lý/ Hoa champa rợn ngợp như giàn thiêu

THƠ SONG NGỮ VIỆT - ANH CỦA BRUCE WEIGL: KHÚC HÁT BOM NAPALM

Sau cơn bão, mưa ngừng rơi/ Đứng trong cánh cửa, xa vời ta trông/ Đồng xanh cỏ mượt mênh mông/ Một bầy ngựa bước thong dong qua đồi./ Nhìn ra, non nước, bồi hồi/ Qua màn đen, chợt rối bời mù sương

CHÙM THƠ LÂU VĂN MUA - CỦ KHOAI, BẺ ĐÔI CÙNG ẤM

Bụng đói, ăn rau cũng ngọt/ Lòng no, của quý hóa thừa/ Người nghèo, cơm trắng là thơm/ Kẻ giàu, cao lương thành nhạt// Chim trời ăn hạt trời ban/ Người muốn sống, đừng quên nương đất/ Được no, đừng khinh kẻ khổ/ Được giàu, đừng quên ngày nghèo// Củ khoai, bẻ đôi cùng ấm/ Lòng no, nghèo cũng đủ đầy

CHÙM THƠ VƯƠNG CƯỜNG - ANH ĐÃ YÊU VÀNG MÂY THẤP THOÁNG PHÍA CHÂN TRỜI

Khi anh biết ngửa mặt bầu trời thơ ngây ran ríu xanh/ Tia nắng mở mắt đàn chim đã bay mải miết / Ngọn gió rủ rê hoa đại sân chùa tung lên trời làm mưa trắng / Anh đã yêu vàng mây thấp thoáng cuối chân trời //. Tiếng gà nhen lửa trào sôi, ánh sáng tràn ra từ mắt / Vàng mây  hồng hào lấp ló ngoài cửa gió/ Ngày mỏi mệt chuyển ồn ào vào đêm thiêm thiếp ngủ/ Vàng mây anh thiếu nữ vẫn thêu thùa 

CHÙM THƠ PHẠM QUANG TIỄN: CÓ NGƯỜI LÍNH GIÀ HÓA ĐÁ TRƯỚC CỔNG DINH

“Đêm khuya rồi, trên đường Nguyễn Huệ/ Em bé mơ gì mà miệng nở hoa!/ Có người lính già hóa đá trước cổng Dinh/ Thời khắc số 0, xe tăng húc tan bóng tối/ Cho Việt Nam bay lên kỷ nguyên mới/ Màu áo năm xưa mãi xanh trời Sài Gòn vời vợi”.

BIỂN BỖNG KHÓC ÒA - Truyện ngắn NGUYỄN ĐỨC HẠNH

Gã ôm cây đàn chơi như bật bông nhưng tiếng hát thì lạ lắm. Hình như đó là một dòng sông ngầm bị cầm tù trong lòng đất vật vã đòi tung phá để vọt trào. Qua giọng hát như có lửa cháy bên trong ấy, bài hát “Tiến thoái lưỡng nan” của Trịnh Công Sơn bỗng mang một sắc thái rất lạ…

CHÙM THƠ HÀ HỒNG HẠNH Ở BẮC KẠN

“Em đã sống thời thơ ngây trong trẻo/ cảm xúc vẹn nguyên./ gặp mình trong hương gió mùa thu/ nơi ngọn núi mũi tên bay lên mây/ ánh mắt hiền từ ấm áp/ đôi mắt màu cát cháy…// Thế giới của riêng em/ thế giới có triền cát trải dài trong chiều hoang bất tận”.

CHÙM THƠ MAI BÁ ẤN - VẮT KHÔ BẦU SỮA NÊN HÌNH HÀI CON

mẹ ơi! dài rộng nghĩa tình// chín chữ cù lao/ biển trời không thể sánh// quang gánh đường xa/ cầu cống gập ghình/ vắt khô bầu sữa nên hình hài con

CHÙM THƠ KỶ NIỆM 50 NĂM NGÀY GIẢI PHÓNG MIỀN NAM, THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC

Chiếc xe tăng tiến vào hất tung cánh cửa/ Giải phóng Sài Gòn... kỷ vật nhỏ... góp công/ Anh hòa vào thế núi, hồn sông.../ Cho nước Việt hóa Rồng - cất cánh.

CHÙM THƠ ĐẶNG HUY GIANG - BÂY GIỜ, NGƯỜI ẤY Ở ĐÂU?

Bây giờ, người ấy ở đâu?/ Nhớ chăng cái đêm vượt lộ/ Đêm quá giang qua kinh nhỏ/ Con xuồng như lá lặng trôi.// Bữa ấy người thật ít lời/ Mà gió đem đi đâu cả/ Để rồi ta thương, ta nhớ/ Đôi bờ một dải trăng khuya.

 

1  |  2  |  3  |  4  |  5  |  6  |  7  |  8  |  9  |  10  |  11  |  12  |  13  |  14  |  15  |  16  |  17  |  18  |  19  |  20  |  21  |  22  |  23  |  24  |  25  |  26  |  27  |  28  |  29  |  30  |  31  |  32  |  33  |  34  |  35  |  36  |  37  |  38  | 
Tin tức mới
♦ THƠ CHẾ DIỄM TRÂM - NỤ CƯỜI BUỒN MAN ĐIỆU GỬI THINH KHÔNG (23/05/2025)
♦ THƠ SONG NGỮ VIỆT - ANH CỦA BRUCE WEIGL: KHÚC HÁT BOM NAPALM (23/05/2025)
♦ NƠI RA ĐỜI CỦA CA KHÚC 'TIẾN VỀ HÀ NỘI' CỦA VĂN CAO (23/05/2025)
♦ ĐÃ ĐI VỚI NHÂN DÂN THÌ THƠ KHÔNG THỂ KHÁC! -Tiểu luận TRẦN ĐĂNG SUYỀN (23/05/2025)
♦ NHÀ THƠ NGUYỄN NHƯỢC PHÁP - 'BÓNG MỘT NGƯỜI ĐANG KHÚC KHÍCH CƯỜI' (20/05/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1666483
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 43041
Truc tuyen Trực tuyến: 5

...

...

Designed by VietNetNam
  • Thi tập
  • Tự truyện