• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Thi hữu
 
CHÙM THƠ LÊ TẤN QUỲNH - ĐẨY ĐƯA TƯƠNG TƯ RỖNG TRÔI VÀO HUẾ

CHÙM THƠ LÊ TẤN QUỲNH - ĐẨY ĐƯA TƯƠNG TƯ RỖNG TRÔI VÀO HUẾ



NGUỒN: Vanvn- Cập nhật ngày: 25 Tháng tư, 2025 lúc 06:50

Nhà thơ Lê Tấn Quỳnh ở Huế

ĐANG MÙA…

 

Bước ra ngọn cỏ

Tinh khôi

Nắng ươm ươm

Gởi

Những rồi nhớ quên

À ơi

những ánh

Nâu

Xanh

Chở em mộng mị

Chở mình vu vơ

Sương là lượt

Đón giấc mơ

Thả rơi tím sũng

Đôi bờ Hương Giang

 

Người về

Lạc giữa hoa vàng

Lượm lâng lâng

Gió

Còn đang ngại ngần

Buổi chiều

Ru lấy mùa xuân

Cuộc thênh thênh gọi

Bàn chân

Trở về…

 

GIỮA CON ĐƯỜNG KHÔNG PHẢI ĐỂ TA ĐI

 

Anh gặp lại giấc mơ trễ tràng

như cái lóng tay ngắn ngủn

nơi loài sâu của nỗi buồn

chui lên từ muôn vàn mảnh vỡ

 

Là loài sâu cuộc nào tự mình nhớ

giữa con đường như không có gì

giữa con đường không phải để ta đi

mỏi vì dám cỏ xanh chờ đàn bò ngủ quên trong chuồng vắng

 

Ai bảo ly cà phê là đắng

trong tan loãng hoa hồng

những ảo giác trườn lên thân cây ngỗ ngược

rơi ám vào thinh không

 

Anh gặp lại giấc mơ trễ tràng

xòe ra những vết sâu xù lông

ướt góc vườn lạ lẫm

nơi con sông hóa màu tóc trắng

dửng dưng trôi qua như gió vô cùng…

 

MƯA ĐANG TRỞ MÙA

 

Và dòng sông

Đã xanh hơn

Những tinh mơ

Rộn ràng buông tiếng cười

Vi vu

Cũ một giấc tôi

Vốc lên từng hạt rối bời

Thả bay

Sông còn sóng sánh

Tà mây

Tôi còn sóng sánh những cây cỏ mùa

Một mình

Ngồi giữa bến mưa

Bỗng dưng ấm cả

Giấc mơ ngút ngàn

 

Một mình

Ngồi níu thời gian

Để rưng rưng

Giọt mưa đang

Trở mùa

Tranh của họa sĩ Trần Thắng

RẤT HUẾ

 

Em đừng trả lại anh bằng cơn mê muội của giông

Từ lâu đã lăn trên những hẻm đường rất nhỏ

Nơi cái nhìn rách toang phố

Kệ cơn xao lòng lên đẫm giấc mơ

 

Không kịp buồn cho những giọt hoa vàng nở vội

Thưng thửng đi gối rỗng phù hoa

Những ô cửa xanh trở lại

Những môi thơm thiêm thiếp nở òa

 

Có những buổi chiều đã xác xơ tôi

Trên đỉnh mưa muồn muộn

Thử quên đi ngọn gió mùa cháy xém

Mờ cả chiếc ghe con bơi không thấy sông

Bơi không thấy bến

 

Có những buổi chiều bỗng nhiên lắm chuyện

Đẩy đưa tương tư rỗng trôi vào Huế

Nơi những khoảng trống ê a tôi

Nhét vào từng vỏ cây long não già nứt nẻ

 

Tôi đi qua

Và ngày bỗng nhiên rất Huế.

 

TRONG MIỀN NGÓI ĐỎ TƯỜNG NÂU

 

Nghĩa là bạn đừng gởi lại tôi khuôn mặt đang hõm đi

bởi vết cắn sâu

của những đêm bệt trắng

tua tủa rơi

tua tủa bơi

loang trong thứ ký ức dồn lên hỗn tạp

Người rồi người về đất

nôn nao chi lời tự đáy lòng

như loài cỏ dại bên sông

cũng có ngày ngạc nhiên

vì mình

bỗng ỡm ờ xanh biếc

Rồi bỗng dưng nào mất vết

trong miền ngói đỏ tường nâu

Huế như những hình dung ghép lại

đi qua

có nhớ kịp ban đầu…

Nghĩa là bạn đừng gởi lại tôi khuôn mặt đang hõm đi

bởi vết cắn sâu

như mùa thầu đâu rụng lá

cứ thót dần ban mai

trên tiếng đời vô ngã

nơi chỉ còn

những gốc long não già

xù lên mấy hơi thở muộn tụng lại ngày xa…

 

Phố có những ngày mưa rơi mất nỗi nhớ

Hoang mang anh quẫy đạp ngô đồng

Giữa Kinh thành còn quên mình rồng phụng

Huống gì thôi đánh rớt như không…

 

Om những bãi những bờ là no nê cỏ trắng

Chỗ ngồi chật cả cái nhìn nghiêng

Biết có nhặt nổi một chiếc chiều chót vót

Vồi vội chi em

Huế có nhớ chi mình?

 

Đã như những vỉa hè thao thao nức nở

Vỡ dần đi mấy cái mặt người

Phố nào vẫn đèn xanh đèn vàng đèn đỏ

Phố nào vẫn nằng nặc kín trong tôi

 

Phố có những ngày mưa rơi mất nỗi nhớ

Lốm đốm như mấy gợn chim trời

Từng đàn buồn chầm chậm tìm góc phố

Chỉ lại thấy mình thôi…

 

MÙA XUÂN ĐANG ĐẾN

 

Thôi em

Một cánh thiên di

Chiều Thanh Lam

Đã thầm thì ánh mây

Gánh gồng

Những nụ cười may

Về thăm Cầu Ngói

Mới hay ngại ngần…

Thôi em

Trả hết chất chồng

Muộn chiều gió lại trôi trong tiếc tìm

Hồ Châu Sơn

Vẫn mông mênh

Biết đâu gặp lại tuổi tên như người…

Vàng hoa

Đã rượm góc trời

Nhớ quên đã rượm những lời vi vu

Người xưa cứ thể hình như

Mùa xưa cứ thể

Rơi từ trái tim

Ơ hay

Xuân đã rất gần

Chiều Hương Thủy

Lại bâng khuâng

Gió về…

 

LÊ TẤN QUỲNH



Tin tức khác

· BIỂN BỖNG KHÓC ÒA - Truyện ngắn NGUYỄN ĐỨC HẠNH
· CHÙM THƠ HÀ HỒNG HẠNH Ở BẮC KẠN
· CHÙM THƠ MAI BÁ ẤN - VẮT KHÔ BẦU SỮA NÊN HÌNH HÀI CON
· CHÙM THƠ KỶ NIỆM 50 NĂM NGÀY GIẢI PHÓNG MIỀN NAM, THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC
· CHÙM THƠ ĐẶNG HUY GIANG - BÂY GIỜ, NGƯỜI ẤY Ở ĐÂU?
· CHÙM THƠ LÊ TẤN QUỲNH - ĐẨY ĐƯA TƯƠNG TƯ RỖNG TRÔI VÀO HUẾ
· MỘT LẦN VÀ MÃI MÃI -Truyện ngắn NGUYỄN TAM MỸ
· ĐÓN TẾT CUỐI CÙNG TRONG CHIẾN TRANH -Truyện ký VŨ CÔNG CHIẾN
· NGÀY TRỞ VỀ -Tuyện ngắn TRẦN THỊ THẮNG
· CHÙM THƠ NGUYÊN NHƯ - CÂU THƠ CHẲNG THỂ BẬT CƯỜI NƠI CÓNG BUỐT
· CHÙM THƠ PHẠM BỘI ANH THUYÊN Ở BẾN TRE
· CHÙM THƠ CỦA HUỲNH NGỌC PHƯỚC Ở AN GIANG
· NHẬT KÝ GIẢI PHÓNG CÔN ĐẢO
· THƠ LƯU THỊ BẠCH LIỄU - ĐANG CHÌM DẦN TRONG TỪNG LỚP BỤI
· CHÙM THƠ CỦA TỪ NGUYÊN TĨNH Ở THANH HÓA
· HỘI HỌA - THẾ GIỚI ẨN DẤU CỦA VICTOR HUYGO
· CHÙM THƠ LÂM BẰNG - KẺ TỘI ĐỒ MÀ NGÙ VAI KIM TUYẾN
· CHÙM THƠ CỦA NGUYỄN BÁ HÒA Ở QUẢNG NAM
· THƠ NGUYỄN HỒNG LINH - MANG NỖI BUỒN EM VỠ GIỮA CHIỀU BUÔNG
· THƠ HOÀNG ANH TUẤN - DÌ PHƠI PHẬN MỎNG DƯỚI HÀNG CAU VUA

Tin tức mới
♦ VÀNG RƠI, VÀNG RƠI, THU MÊNH MÔNG! - Tiểu luận PHẠM HIỀN MÂY (07/05/2025)
♦ BIỂN BỖNG KHÓC ÒA - Truyện ngắn NGUYỄN ĐỨC HẠNH (07/05/2025)
♦ GIA ĐÌNH CÓ 3 NGƯỜI ĐƯỢC ĐẶT TÊN PHỐ, NHIỀU CON CHÁU LÀ TƯỚNG, GIÁO SƯ (07/05/2025)
♦ 3 ANH HÙNG TRUNG NGHĨA NỔI TIẾNG TRONG LỊCH SỬ THẾ GIỚI: VIỆT NAM CÓ 1 (07/05/2025)
♦ CHÙM THƠ HÀ HỒNG HẠNH Ở BẮC KẠN (04/05/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1660671
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 42175
Truc tuyen Trực tuyến: 11

...

...

Designed by VietNetNam